sợ máu có nên học điều dưỡng
Thiếu điều dưỡng đang là tình trạng chung của hầu hết các bệnh viện tại TP.HCM. Để mang lại hiệu quả khám, chữa bệnh, chăm sóc bệnh nhân có hiệu quả hơn, ngành y tế TP.HCM đề xuất được có thêm chức danh trợ lý điều dưỡng. Sáng ngày 7/10, Đoàn đại biểu Quốc
Chết Có Thật Đáng Sợ Không. Cái chết tự nó không khủng khiếp và khiếp sợ hay kinh hãi chỉ do tâm trí của chúng ta tưởng tượng mà ra. Chúng ta thường không đủ can đảm để đối đầu với ý tưởng về cái chết. Với những kẻ không dám đối đầu với thực tế, khổ
Chúng ta giống nhau từ tinh thần, cảm xúc, đến thân thể. Ở trình độ vật lý, có những khác biệt nhỏ, như độ lớn của lổ mũi. Lổ mũi của tôi được xem như là một cái mũi lớn. Tôi không nghĩ nó là một cái mũi lớn. Cho nên đó là điều quan trọng.
Hiện nay, có một số phương pháp điều trị ung thư chính như: phẫu thuật, hóa trị, xạ trị… Trong đó biện pháp hóa trị là biện pháp mang hiệu quả rất cao nhưng bệnh nhân phải chịu đựng đau đớn bởi việc truyền hóa chất vào người để tiêu diệt tế bào ung thư.
Mỡ máu cao không chỉ là bệnh thường gặp ở người già, mà nó ngày càng có xu hướng trẻ hóa, do thói quen sinh hoạt và lối sống thiếu khoa học. Điều trị mỡ máu cao càng sớm, khả năng cải thiện tình trạng bệnh và ngăn ngừa các biến chứng càng hiệu quả. Cùng đọc bài viết dưới đây để tìm hiểu về
Conseil Premier Message Site De Rencontre. Hiện tôi đang gặp phải vấn đề về Sợ Máu Có Nên Học điều Dưỡng - Nhờ các bạn và mọi người tư vấn, giải đáp giúp đỡ mình vấn đề trên hiện mình đang chưa tìm được xử lý tối ưu. Please leave your comments here Bạn có những câu hỏi hoặc những thắc mắc cần mọi người trợ giúp hay giúp đỡ hãy gửi câu hỏi và vấn đề đó cho chúng tôi. Để chúng tôi gửi vấn đề mà bạn đang gặp phải tới mọi người cùng tham gia đóng gop ý kiếm giúp bạn... Gửi Câu hỏi & Ý kiến đóng góp » Có thể bạn quan tâm Video mới Câu hỏi Sợ Máu Có Nên Học điều Dưỡng quý đọc giả quan tâm nhiều được Chúng tôi tư vấn, giải đáp bạn tham khảo - FAQs Tôi muốn các bạn tư vấn trực tiếp về Sợ Máu Có Nên Học điều Dưỡng có được không. Hay các bạn chỉ hỗ trợ trả lời qua địa chỉ E-mail, ứng dụng chat trực tuyến? Chúng tôi hỗ trợ tất cả đọc giả từ qua các kênh liên lạc như gọi điện trực tiếp qua số Hotline Từ 7h đến 23h tất cả các ngày trong tuần, E-mail, Thư fax nhanh hoặc các ứng dụng live chát online sẽ có tổ tư vấn trực ca trả lời và trao đổi vấn đề bạn cần hỗ trợ về Sợ Máu Có Nên Học điều Dưỡng. Các bạn có không chế đội tuổi được tư vấn về Sợ Máu Có Nên Học điều Dưỡng không? Chúng tôi không khống chế độ tuổi cần hỗ trợ tư vấn giải đáp thắc mắc. Riêng đối với các bạn từ 4-5 tuổi khi gọi điện thì cần người giám hộ. Phạm vi tư vân theo quy định của pháp luật nhà nước quy định, không vi phạm theo theo quy định trong lĩnh vực Sợ Máu Có Nên Học điều Dưỡng Trong Sợ Máu Có Nên Học điều Dưỡng có những giới hạn gì. Những hạn chế đó Cách dùngSợ Máu Có Nên Học điều Dưỡng không giới hạn thời gian tang tác. Người dùng Sợ Máu Có Nên Học điều Dưỡng đã bắt đầu bị giới hạn thời gian gọi chỉ còn 60 phút và bị ngắt. Nhưng những cuộc họp, học online, làm việc team view,…
Với mong muốn khoác trên mình chiếc áo blouse trắng và được trở thành điều dưỡng viên để chăm sóc các bệnh nhân, nữ sinh Phạm Thị Phượng mặc kệ nỗi “sợ máu” của mình đã quyết tâm theo đuổi học ngành điều dưỡng. Phạm Thị Phượng sinh ra và lớn lên trên mảnh đất hiếu học Hà Tĩnh. Bố mất sớm, mẹ là trụ cột gia đình nuôi dạy hai chị em Phượng ăn học. Mẹ Phượng làm phụ hồ, công việc vất vả phải đội nắng, đội mưa hằng ngày. Thấy mẹ như vậy, Phượng luôn tự nhủ bản thân phải cố gắng học thật giỏi. Nữ sinh từ bỏ đại học Công Nghiệp để học điều dưỡng Hồi nhỏ, ước mơ của Phượng là thi đậu vào trường Đại học Công Nghiệp Hà Nội. Nhưng theo học được một năm Phương quyết tâm nghỉ học vì cảm thấy mình không phù hợp với ngành Kế Toán và đăng ký vào học trường cao đẳng Y Dược Tuệ Tĩnh Hà Nội. Trong khoảnh khắc đó, Phượng luôn phân vân mình có nên theo đuổi ngành điều dưỡng hay không bởi Phượng vốn là một người “sợ máu”. Nữ sinh ngành điều dưỡng chia sẻ tâm sự của mình “Ngay từ bé, tôi cũng đã rất do dự khi chọn ngành học. Tôi rất thích ngành y, thích chiếc áo blouse trắng, thích cái dáng bảnh bao của các bác sĩ và thích cả những cặp mắt nhìn ngưỡng mộ của những người xung quanh. Nhưng khi đó tôi cũng như các bạn, rất sợ máu. Và tôi đã thay đổi từ bỏ Đại Học Công Nghiệp ngành kế toán để học ngành Y vì tôi muốn khoác trên mình chiếc áo blouse trắng. Khi tôi quyết định nghỉ học tại trường Đại học Công nghiệp Hà Nội để theo học điều dưỡng mẹ đã không ủng hộ tôi. Trong suốt một tuần liền mẹ không nói chuyện với tôi, mẹ giận dỗi làm tôi rất buồn thậm chí có khi tôi định viết đơn xin quay lại học. Nhưng cứ nghĩ đến ước mơ của mình là tôi lại có thêm động lực. Để thuyết phục được mẹ cho theo học ngành điều dưỡng tôi đã phải nhờ đến ông bà để khuyên mẹ tôi. Và mọi công sức của tôi đã được đền đáp. Tôi biết mẹ là người yêu thương chị em tôi nhất, mẹ luôn muốn những điều tốt đẹp đến với con cái của mình." Hành trình vượt qua “nỗi sợ máu” để trở thành điều dưỡng Phượng cho biết, mẹ là người rất hiểu Phượng, vì sợ bị tổn thương và ám ảnh mỗi khi nhìn thấy máu nên mẹ Phượng luôn lo lắng cho Phượng mỗi khi đi học. Phượng xúc động nhớ lại “Mỗi lần mẹ tôi làm thịt gà thịt vịt là tôi liền sợ hãi và lẻn đi chỗ khác. Tôi sợ thấy cảnh tượng mẹ tôi cắt cổ gà đến mức có lần tôi đã khóc. Nhưng rồi vì quá thích ngành y và sự cao cả của nó, tôi đã chọn ngành điều dưỡng, cái ngành mà lúc đó tôi nghĩ là ít động chạm đến máu me, suốt ngày chỉ quanh quẩn chăm sóc bệnh nhân thôi. Thế nhưng, trong quá trình học tôi mới biết tôi sẽ phải tiếp xúc với “máu" nhiều. Tôi nhớ ngày đầu tôi nhập học vào trường Y trên gương mặt mẹ không phải là niềm hạnh phúc khi con vào cánh cổng đại học mà là nỗi sợ hãi, lo lắng. Ở trong phòng trọ mẹ cứ chờ tôi ngủ say rồi mẹ ngồi thẫn thờ nhìn tôi cho đến khi trời sáng. Tôi biết mẹ lo cho mình nên tôi rất buồn. Ngay từ giây phút đó, tôi đã tự nhủ phải cố gắng thật nhiều hơn nữa để mẹ không phải lo lắng cho tôi. Tôi đã vượt qua nỗi sợ máu khi tôi hiểu được giá trị của ngành tôi đang học. Ngành điều dưỡng chính là ngành cao cả, giúp một phần nhỏ bé của tôi vào việc cứu người. Nếu tôi cứ sợ máu thì những người bệnh nhân họ sẽ ra sao? Bản tính tôi là một cô gái lương thiện, có y đức, vì vậy tôi không cho phép mình sợ máu nữa. Chắc có lẽ trong suốt cuộc đời này, tôi sẽ không bao giờ quên được kỉ niệm khi tôi đi thực tập ở bệnh viện tâm thần. Tôi nhớ y nguyên ngày đầu tiên chúng tôi đi thực tế tại bệnh viện tâm thần. Lần đầu tiên tôi được gặp, được tiếp xúc với bệnh nhân tâm thần làm tôi rất sợ vì những bệnh nhân ở đây nhìn tôi với ánh mắt tò mò làm tôi thấy sợ hãi. Bằng những kiến thức tôi học được đã giúp tôi bình tĩnh và cố gắng trấn an bản thân. Nhưng điều bất ngờ đã xảy ra là hai bệnh nhân tâm thần đang giành đồ của nhau dẫn đến xô xát và chảy máu. Lúc này chỉ có tôi và 1 chị hướng dẫn của tôi có mặt ở đây. Tôi vì sợ máu nên tôi lại né tránh, tôi che mắt lại và sợ không dám nhìn. Còn chị đi cùng tôi lại là người băng bó cho bệnh nhân. Đây là lúc tôi thấy mình đáng trách vô cùng, tôi dằn vặt mình tại sao lại vô dụng như vậy, suốt buổi sáng hôm đấy tôi như người mất hồn. Tôi cảm thấy mình thật xấu xa, tôi đã tâm sự với chị hướng dẫn của mình và chị đã cho tôi có thêm động lực để vượt qua nỗi sợ của bản thân. Tôi biết, nếu không có chị ý mà tôi cứ sợ máu thì bệnh nhân kia sẽ mất nhiều máu hơn, một hành động “đáng trách" của tôi ngày hôm đó khiến tôi như được thức tỉnh, lòng lương thiện trong tôi trỗi dậy và từ đó tôi đã dặn lòng tôi không được phép sợ nữa. Chuyến đi thực tế đó đã cho tôi nhiều kĩ năng, cũng như cách xử lý tình huống khi tiếp xúc với bệnh nhân. Càng học y, tôi càng yêu chữ “tâm" trong nghề nghiệp của mình. Thầy cô bạn bè đã giúp tôi rất nhiều trong quá trình học tập. Thầy cô, bạn bè và mẹ chính là động lực khiến tôi cuốn vào các bài học, càng ngày tôi càng cảm thấy tự hào ngành Y và tôi dường như quên mất khái niệm sợ máu từ lúc nào không hay. Sau khi ra trường, tôi mong muốn mình sẽ xin được vào làm điều dưỡng tại các bệnh viện và được chăm sóc bệnh nhân. Không chỉ xinh đẹp mà nữ sinh Ngoại thương này còn xứng danh “học bá” Nguyễn Đỗ Tuệ Minh SN 1999, sinh viên Trường ĐH Ngoại thương được biết đến là nữ sinh không chỉ xinh đẹp mà còn có thành tích học tập rất tốt với điểm tích lũy 3,89/4. Theo
Loading... Từ khi bắt đầu vào đại học tôi thường phải tiếp xúc với máu nhiều hơn trong những thực thực hành hay trực viện, chắc cũng do vậy mà cái chứng bệnh sợ máu biến mất từ lúc nào không hay. Con gái học ngành Y khó lấy chồng Thầy thuốc nghề đặc thù tại sao lương không đặc thù Hãy trân trọng và thông cảm với nghề thầy thuốc Tôi là một bác sĩ từng rất sợ máu Tôi là một bác sĩ từng rất sợ máu Thực tế trong những người bạn học cùng lớp với tôi cũng có quá nửa là cùng chung nỗi sợ máu giống nhau, nhưng vì nghề nghiệp mà chúng tôi dần cũng phải thích nghi, tất cả đều phải tỏ ra dũng cảm trước những giờ thực hành tiếp xúc với máu. Từ những chuyện như vậy mà chúng tôi dần dần quen và nỗi sợ cũng biến mất từ lúc nào không hay. Hiện nay tôi đang là bác sĩ, mới vừa trải qua 6 năm miệt mài dưới mái trường đại học nên giờ có thể có một chút ít kinh nghiệm trong quá trình học tập và rèn luyện. Khi vừa tốt nghiệp cấp 3 tôi cũng như bao người bạn khác rất do dự khi đăng ký lựa chọn nghề nghiệp. Tôi rất thích ngành y, thích chiếc áo blouse trắng, thích cái dáng nghe rất kiêu hãnh và giàu lòng nhân ái của các bác sĩ và thích cả những cặp mắt nhìn ngưỡng mộ của những người xung quanh. Nhưng tôi lại có một yếu điểm đó là rất sợ máu, mà ngành thì chắc chắn một điều là sẽ phải tiếp xúc với máu thường xuyên. Mỗi lần gia đình họ hàng có cỗ, phải làm gà làm vịt làm heo là tôi liền đi tránh, tôi sợ thấy cảnh tượng ba tôi chọc tiết heo hay cắt cổ gà, có lần tôi còn khóc nữa. Nhưng rồi vì niềm đam mê trong tôi và sự cao cả của nó, nên tôi vẫn quyết định chọn ngành bác sĩ chữa bệnh chuyên khoa răng hàm mặt, cái ngành mà lúc đó tôi nghĩ là chắc sẽ ít tiếp xúc với máu, suốt ngày chỉ quanh quẩn với cái răng thì chắc cũng không có gì đáng sợ. Chứng sợ máu biến mất từ khi tôi lên đại học Chứng sợ máu biến mất từ khi tôi lên đại học Khi học đại học được một năm tôi cũng quên mất khái niệm sợ máu từ lúc nào. Chúng tôi ban đầu được làm quen với tranh ảnh, sau đó khi đi thực tập là những bộ phận cơ thể người đã được giải phẫu. Chẳng hạn khi học về xương tôi được phát cho một cái xương để nghiên cứu, rồi cuối cùng chúng tôi được tiếp xúc với xác người, và chuyện tiếp xúc với máu phải nói là quá bình thường. Trong khi tất cả bạn bè của tôi đều chọn công việc nhẹ nhàng, ít áp lực, ít rủi ro và nhiều tiền thì tôi lại chọn cho mình con đường là một bác sĩ làm việc cho bệnh viện tỉnh, nơi thường xuyên phải vào phòng mổ, xử lý những ca bệnh nặng, thậm chí có thể ảnh hướng đến tính mạng. Tuy tiền lương tôi nhận lại được rất ít nhưng vì đam mê nên tôi vẫn quyết tâm theo nghề. Qua những kinh nghiệm của bản thân tôi nhận thấy rằng nếu thực sự là đam mê và sở thích thì dù có nỗi sợ nào rồi cũng sẽ biến mất. Nếu không đam mê bạn sẽ không bao giờ trở thành một bác sĩ giỏi. Vì vậy bất kỳ một ai nếu định thi bất kỳ một trường đại học cao đẳng nào liên quan đến Y học hay chỉ là Liên thông Cao đẳng Điều dưỡng thì cũng cần phải cần nhắc kỹ xem niềm đam mê của mình có đủ để vượt qua tất cả nỗi khó khăn và sợ hãi của ngành Y không nhé. Nguồn
Please enable cookies. Error 1000 Ray ID 7d64d709c8e3fa18 • 2023-06-12 202823 UTC What happened? You've requested a page on a website that is on the Cloudflare network. Unfortunately, it is resolving to an IP address that is creating a conflict within Cloudflare's system. What can I do? If you are the owner of this websiteyou should login to Cloudflare and change the DNS A records for to resolve to a different IP address. Was this page helpful? Thank you for your feedback! Cloudflare Ray ID 7d64d709c8e3fa18 • Your IP • Performance & security by Cloudflare
Những nữ sinh phố núi Đức Trọng trong chương trình Tư vấn mùa thi 2023 của Báo Thanh Niên Không phải lúc nào mọi yếu tố cũng đủ đầy, sẵn sàng cho bạn khi lựa chọn ngành nghề tương lai của mình. Trong chương trình Tư vấn mùa thi do Báo Thanh Niên tổ chức tại Trường THPT Đức Trọng, Trọng, Lâm Đồng tuần qua, chúng tôi lắng nghe được nhiều câu chuyện của những bạn trẻ trên con đường đi theo đam mê của chính mình. Có những nỗi sợ không phải để đè bẹp ước mơ Trần Thanh Duy, 21 tuổi, quê ở Lộc, Lâm Đồng vốn rất say xe, cứ nghĩ tới chuyện đi ô tô là thấy trong người nôn nao. "Tuy nhiên, nghề du lịch là đam mê bất diệt trong con người em", Duy chia sẻ. Duy cho biết sinh ra và lớn lên ở mảnh đất xinh đẹp như Bảo Lộc, chắc chắn học ngành du lịch cũng sẽ không lo về việc làm. Đặc biệt, với ngành học này bạn có thể làm việc ngay trên quê hương và giúp mảnh đất phố núi này thêm thu hút du khách đến. "Nỗi sợ hãi say xe bỗng trở nên nhỏ bé hơn trước niềm đam mê ngành học của em. Càng sợ cái gì thì lại càng phải học để đối diện và khắc trị nó", Duy nói về lý do chọn ngành Quản trị nhà hàng khách sạn của Trường ĐH Yersin, TP Đà Lạt, Lâm Đồng và tới nay đã là sinh viên năm 3. Trần Thanh Duy thứ 2 từ phải qua Đến nay, Duy tự hào cho biết "em đã chữa được bệnh say xe 50% rồi". Để minh họa cho việc "chữa" được, Duy vui vẻ kể "Mới đây cả lớp em có chuyến đi tour trải nghiệm trong vòng 10 ngày, để thực hành những kiến thức đã được học. Tụi em đi bằng ô tô di chuyển khoảng 400 km thì trung bình cứ khoảng 10 km, em lại ói một lần. Đến khi xuống xe thì trong bụng không còn chút gì. Nhưng em vẫn không hối hận vì đã học ngành này". Trong chương trình Tư vấn mùa thi vừa qua, Duy và những người bạn học ngành du lịch, lữ hành, quản trị nhà hàng khách sạn ở Trường ĐH Yersin đã tự tin đứng bên các bàn tư vấn để kể câu chuyện của mình cho những học sinh lớp 12 đang băn khoăn trước ngưỡng cửa ĐH, CĐ. Duy nói với các em học sinh rằng "Có những nỗi sợ không phải để đè bẹp ước mơ, niềm yêu thích của mình với một điều gì đó. Cách tốt nhất là hãy đối diện và bước qua". Nhìn thấy cơ hội từ khó khăn Trong ngày hội Tư vấn mùa thi cuối tuần qua tại Lâm Đồng, chúng tôi cũng gặp 4 nữ sinh viên ngành điều dưỡng Trường ĐH Yersin là Đỗ Cẩm Nhi, Vũ Minh Anh, Đoàn Thị Yến Nhi, Nguyễn Thị Hồng Vi. Các bạn đều đang học ngành điều dưỡng năm thứ 2. Các nữ sinh viên ngành điều dưỡng giúp học sinh thử nhóm máu tại ngày hội Tư vấn mùa thi của Báo Thanh Niên tại Trường THPT Đức Trọng Không có công việc nào dễ dàng, cũng không có nỗi sợ nào có thể che lấp ước mơ của mỗi người Đỗ Cẩm Nhi cho biết, ngày trước học phổ thông, đi đâu bạn cũng mang theo băng keo y tế bên mình, tính cách cẩn thận và thích chăm sóc người khác nên chọn ngành điều dưỡng. Còn nữ điều dưỡng viên tương lai Vũ Minh Anh cho hay không phải ai học điều dưỡng cũng ngay lập tức hội tụ đầy đủ mọi tố chất, yếu tố cần và đủ của nghề này, chẳng hạn có bạn từng rất sợ máu, sợ kim tiêm. Tuy nhiên, khi đi học, được thực hành, được rèn luyện về nghề điều dưỡng thì mọi người đều quen và dần dần không còn sợ nữa, theo Minh Anh. Đáng chú ý, nhiều nữ sinh viên cho biết một trong các lý do bạn chọn ngành điều dưỡng bởi thấy cơ hội việc làm với ngành này luôn rất cao. Đặc biệt, nếu học tốt ngoại ngữ thì sinh viên có thêm nhiều cơ hội như thực tập sinh ở nước ngoài hay làm việc ở nước ngoài với mức lương tốt. Không có nghề nào là đơn giản, dễ dàng, nhưng theo những nữ sinh viên năm 2, họ đã nhìn thấy nhiều cơ hội phát triển bản thân trong khó khăn. Chắc chắn hơn về lựa chọn của mình Chương trình Tư vấn mùa thi năm thứ 25 của Báo Thanh Niên tại Lâm Đồng cũng giúp chúng tôi được gặp nhiều học sinh dễ thương. Nhiều học sinh gửi lời cảm ơn tới chương trình vì đã giúp các bạn chắc chắn hơn về sự lựa chọn của mình. Các nữ sinh Trường THPT Đức Trọng cho biết đã tự tin hơn về quyết định của mình sau khi tham dự chương trình Tư vấn mùa thi của Báo Thanh Niên Bùi Thị Thúy Điệp, học sinh lớp 12D5 Trường THPT Đức Trọng, cho biết bạn yêu thích ngành Digital marketing và muốn thi đậu vào Trường ĐH Kinh tế Khi được gặp gỡ, lắng nghe nhiều chuyên gia trong chương trình, bạn đã chắc chắn hơn về sự lựa chọn nghề nghiệp. Trong khi đó, Phạm Thị Hạnh Nguyên, lớp 12D7, cho hay sẽ thi vào ngành sư phạm mầm non. "Nhiều người nói nghề này vất vả, lương thấp, công việc cực nhọc nhưng em rất yêu con nít. Em đã nhìn thấy chị họ của em được làm việc mỗi ngày ở trường mầm non rất vui với trẻ nhỏ. Đó cũng là hướng đi của em trong tương lai", nữ sinh bày tỏ. Những bạn trẻ trong câu lạc bộ "Nốt nhạc học đường" biểu diễn một tiết mục trong chương trình Tư vấn mùa thi của Báo Thanh Niên tại Trường THPT Đức Trọng Trong khi đó, chàng trai Võ Huy Hoàng, lớp 12 Trường THPT Đức Trọng, cho hay dự định về nghề nghiệp trong tương lai đến từ những điểm mạnh của cá nhân bạn. Huy Hoàng chính là người biên đạo và tập luyện cùng các thành viên câu lạc bộ "Nốt nhạc học đường" để mang đến chương trình Tư vấn mùa thi của Báo Thanh Niên một tiết mục nhảy sôi động. Từ sự tự tin được tôi luyện sau nhiều lần biểu diễn trên sân khấu cũng như khả năng quảng giao có sẵn, nam sinh mong muốn trở thành một nhà truyền thông trong tương lai. Vì thế, Huy Hoàng cho hay đã quyết định "Bắc tiến" hơn km để ứng tuyển vào các trường ĐH tốp đầu về ngành truyền thông, quan hệ công chúng tại Hà Nội.
sợ máu có nên học điều dưỡng